Đêm nay. anh ngồi đọc lại
thơ pablo neruda
20 bài thơ tình. và một
khúc ca tuyệt vọng
twenty love poems. and a
song of despair
đã gần hai giờ sáng
trăng hạ tuần. soi. trên
thềm đá ẩm
bản tin thời tiết chiều
nay báo
sẽ có late fleuries
anh nhìn ra ngoài trời
chỉ thấy ánh trăng. xanh
màu hortensia
huyền hoặc
và anh đọc thơ pablo
neruda
mà ngỡ như thơ mình
“ở nơi này. tôi nghĩ đến
em
này yêu dấu em. giữa những
hàng thông đen
thẫm. gió cũng vùng vẫy thoát
bay lên
mặt trăng tỏa ánh ngần
trên dòng nước phiêu bạt
những ngày. như mọi ngày.
nối tiếp nhau đi…”
ôi. em
đã hơn hai giờ sáng
anh mở cửa sổ. nhìn ra
mái ngói. giờ này đã đóng
băng. một lớp băng mỏng
và mặt trăng
treo trên cành khô
một tiếng chim. rơi rụng.
từ trí nhớ
“đêm nay. tôi có thể viết.
những câu thơ buồn
tôi yêu em. và đôi khi em
cũng yêu tôi
ôi cơn đau cuối cùng này
và những câu thơ. tôi đã
viết cho em”
vẫn là thơ của pablo
neruda
đọc lên trong đêm. không
ánh lửa
và trời sẽ có tuyết bay.
bông fleuries
dẫu sao thì pablo neruda
đã chết
và anh cũng sẽ ra đi
ôi thơ anh. và thơ pablo
neruda
sẽ bay lên. bay lên. cùng
hồi chuông cô quạnh
mỗi chiều, khi em mở cửa
nhìn
và những đám mây. cũng bay
đi. như những vuông
khăn
tiễn biệt
em ơi
Jan 7. 2010
NXT