Tranh Đinh Trường Chinh.
C
H I Ế N T U Y Ế N
Chúng ta lần giở những
trang thơ ngày cũ
để nhìn thấy phế tích
và mụn nhọt là có thật
trên tràng thiên từng
nỗi đau
của một thời tình yêu
không chu cấp
anh chưa viết đủ độ
thèm
và em còn đi dân quân
trên những luống cày
thấp thỏm
ngày
và
đêm
chiến tuyến không phải
một lằn ranh
mà nằm lăn như rạ
ai gửi cho em một
nhánh rong
của biển chiều phiêu
dạt
triệu nghìn năm trước
hoang phôi
núi chỉ là ảo ảnh mùa
xuân
khi những viên sỏi dọc
sườn non
đá cuội theo về
nhấp nhô thành trì mê
lộ
giấc mơ của những kẻ
gù lưng
gánh đồi nhã nhạc
con cú đậu trên cành
báo hiệu một ngày hạnh
phúc
hay tai ương
thật tình anh không
hiểu
những điều em đã biết
mặt trời ăn qua da mồi
chúng ta già đi râu
tóc tháng năm
cuộc diễn binh trường
kỳ mệt mỏi
và khi kết thúc
[ mơ hồ một đoạn cuối
]
hố bom vẫn sộc lên
mùi diêm hoàng
những bàn chông
cắt lìa sông máu
khi thần thánh lên
ngôi hàng mã
tình yêu chúng ta thời
hậu chiến
như xuyến tràm thổn
thức mầu tân trang
một ngày bốc mộ
)(
hoàng
xuân sơn
20
tháng hai năm 2020
{
dự báo cho tháng tư tiếp nối đoạn buồn }