HẠ
Em tặng tôi bầu trời trong xanh
Oi ả nắng hanh tôi tìm cơn gió
Em lại tặng tôi hoa vàng hoa đỏ
Bài thơ nho nhỏ tôi mơ bâng quơ
Em đem cho tôi mây cao thơ thẩn
Lòng sao ngơ ngẩn tôi ngóng mưa xa
Em lại cho tôi điệu ve ngân nga
Nhẩm khúc tình tang tôi chơi xa nhà
Em gửi đến tôi hương đời nồng đượm
Sao tôi trăn trở thức ngủ miên man
Em gửi chan chan mà tôi khô hạn
Mang mang tình đời chơi vơi.
Hạ ơi!
NÓI VỚI EM
Nói với em điều gì trong nắng hạ
Khi rợp trời phượng vĩ đã đơm hoa
Ve có “sầu” không mà râm ran tan hợp?
Mùa thi ùa về theo tiếng ngân thiết tha
Dòng lưu bút bây giờ em nắn nót
Cầu vồng này em tặng em mai sau
Phượng hoe đỏ trong mắt em gờn gợn
Mãi
thắm hồng
màu ký ức ngọc ngà
Mùa rực
rỡ như máu cuồn cuộn nóng
Ghi lại đi, nhân dáng giới ...thứ ba
Từng khung hình là từng khung kỷ niệm
Kẻo mai quên một thuở em chưa ... già!
Những cánh diều cất mình theo gió hạ
Cao xa dần như tuổi nhỏ dần xa
Chân trời mở đón cánh bay phơi phới
Đừng đảo, chao luỵ ngọn gió la đà
Qua rồi
em, những cuộc hè thơ dại
Những kỳ thi tiếp những bước xa nhà
Ngày “mùa” đến bao hạt vàng đang mẩy
Em gặt đi hỡi người sắp... tài hoa!
Nói gì nữa vẫn những điều cũ kỹ
Đò năm nay đang rời bến chuyển bờ
Em nhớ giữ vùng trời xanh vời vợi
Mai ngoảnh đầu còn thấy …
Phượng mùa thơ.