Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2025

505. Chuyên đề "VIẾT BÊN DÒNG POTOMAC (1975-2025)" Kỳ 80 : Thơ Phạm Nhuận.


Nhà thơ Phâm Nhuận - Tranh Trương Vũ

Nhà thơ Phạm Nhuận sinh tại Vỹ Dạ, Huế, trong một gia đình có truyền thống văn chương. Trước 1975, sống ở Sài Gòn. Sau 1975, ông định cư hơn 10 năm tại Montréal, Canada, rồi chuyển sang sống cùng gia đình tại Maryland, Hoa Kỳ. Đã xuất bản: Mặt trời và giòng sông (Ca Dao xuất bản, 1970).  

TAM MUỘI HỎA


(Kính dâng lên Sư Phụ, Đại Sư Garchen Rinpoche,
người đã trao truyền ngọn hỏa hầu tam muội cho tôi)
 
Trùng trùng lửa thế gian
Cháy từ vô lượng kiếp
Chúng sanh và lửa đỏ
Dốc núi quay về đâu?
 
Ngồi gầy đốm lửa Tâm
Sáng bên bờ bỉ ngạn
Ngược xuôi mấy con đò
Sóng tràn tâm diệu giác
 
Lửa đời và lửa Tâm
Thênh thang cùng mây trắng
Lửa thành lửa bất nhị
Nhất như thuở uyên nguyên
 
Ngồi gầy đốm lửa Tâm
Cháy bùng năm biển lửa
Bằng thần lực sinh khí
Của tiếng thở Om A Hum
 
Các quyền năng linh thiêng
Được thức tỉnh thần biến
Hiển lộng cùng khai phóng
Cái bất khả tư nghì
 
Một nét lửa xuất hiện
Giống như đường tên bay
Cho đến khi toàn thân
Trở thành một tuyến lửa
 
Tuyến lửa thành biển lửa
Đầy giông tố bão bùng
Cường lực của nội hỏa
Nung chảy mọi chướng ngại
 
Rồi ngọn lửa thu nhiếp
Rực sáng cùng nội quán
Thân hiện hữu không còn
Tan trong lửa tối thượng
 
Một cái gì xuất hiện
Chính giữa chân và tay
Như bánh xe chuyển động
Các quyền năng linh thiêng
 
Khi ngọn lửa huyền bí
Đột biến ngọn sóng hàn
Làm rung chuyển toàn thân
Đảo lộn tận gốc rễ
 
Tôn nghiêm thân lắng nghe
Tôn nghiêm thân thấy biết
Cái xuất thần nhập hóa
Thần biến và linh thiêng
 
Có vô lượng rung cảm
Khuếch đại đến vô biên
Tràn đầy thân diệu lạc
Đến tận cái vô cùng
 
Trung khu đan điền, tim
Ngập tràn niềm hứng khởi
Lực tri kiến nội quán
Của ngọn lửa huyền cơ
 
Vô tận sóng hoan thích
Nở tung thân hoan lạc
Theo từng hơi thở một
Niềm sung sướng vô biên
 
Trong trung khu hạ phần
Trùng trùng cơn địa chấn
Cường lực của nội lạc
Đẩy lên tới thượng phần
 
Các quyền năng linh thiêng
Hợp nhất ba giòng mạch
Cùng cường lực nội lạc
Mở tung khu thượng phần
 
Hoa sen nghìn cánh nở
Diệu lạc khắp toàn thân
Các trung khu tháo mở
Thân trong suốt vô ngần
 
Cùng lúc sinh ngoại lạc
Bầu khí bọc ngoài thân
Rung động đến tận cùng
Các tế bào thân ngoại
 
Không sót một tế bào
Với vô lượng rung cảm
Đắm say trong đại lạc
Sự xuất thần nhập hóa
 
Lửa trí tuệ rực sáng
Cái “Bất khả tư nghì”
Đắm chìm thân trong suốt
Nhất thể ngọn lửa huyền


TRƯƠNG HỒNG SƠN, CÁI TÂM MÂY TRẮNG


hư vô áo nắng vẫy chào
bóng ai ngồi lạnh hồn chao mái dầm
tiếng chim gõ kiến đục trầm
từ trong gỗ nẻ nụ mầm hoa xuân
núi sông tàng ẩn kinh luân
tùng bách nắng nhuộm bồ quân áo chiều
ấm lòng bếp lửa nguyên tiêu
vườn ngoài vừa mới cội điều trổ bông
câu thơ ủ giọt nến hồng
trang sách thầm lặng cầu vồng sắc bay
đất trời chuyển gió heo may
gầy hơi khói trấu mắt cay ngõ rừng
nghe ra cả tiếng muôn trùng
thiên thu còn lại nửa vừng trăng xanh
tiêu sơ chiếc lá đoạn đành
thường hằng giọt nước dỗ dành ngọn cây
rêu xanh mất tuổi tháng ngày
thư kinh khép lại trang đầy trang vơi
ngủ quên quán trọ đất trời
cái tâm mây trắng nụ cười ngôn phong
lạc giòng cá động vàng rong
chân cầu tịch tĩnh đục trong đi về
bước chân tĩnh lặng trầm mê
vòng quay vạn vật rớt về tịnh không
tiếng gà gọi giữa mênh mông
thoảng trong sâu thẳm tiếng sông gọi đò
lạnh bấc trầm mặc cánh cò
quay đầu dốc núi đâu bờ tử sinh
 
Maryland, 2000

 
PHẠM NHUẬN