SONG THÂN
Từ khi Mẹ bỏ núi rừng
Là buông thân phận xuống đường trầm luân
Máu xương Cha gửi lại rừng
Ngàn thu đổi lấy anh hùng ngàn thu”
MẸ VỀ
Mẹ về ở chỗ mây trôi
tiếng ru thân phận như hồi
thanh xuân
một thời thiếu nữ trầm luân
gánh mưa ướt sũng tóc xanh
vai oằn
Mẹ về ở chỗ bình an
mang theo khăn đẹp song thân
trùng phùng
bay qua tóc trắng ung dung
tiếng ca thiếu phụ lâm chung
cõi ngoài
Mẹ về ở chỗ thiên thai
tiếng chuông nức nở tháng
ngày trần ai
MẸ & EM
Người ngồi đan tóc cho
em
nắng trưa đứng bóng
bên thềm vàng hoa
đôi bím quấn quit đôi tà
tóc xuân thiếu nữ vừa xa một
thời
Em ngồi lựa tóc thưa: - Người
nắng chiều nghiêng bóng bên
trời vàng thu
gió lay những sợi sương mù
một thời thiếu nữ bay vù tóc
xuân
MẸ & CHA
Trăng tròn thức mấy tàn trăng
một thời thiếu phụ vụt ngang
xuân thì
nuôi chờ bóng dáng người đi
núi non chia cắt kinh kỳ
chia xa
áo len lạnh tháng năm qua
đường về hun hút ngôi nhà mồ
côi
THIÊNG LIÊNG
Đi từ khởi điểm xa nguồn
Mẹ bồng con, nhỏ ôm đờn dây
vương
Nhựt trình rảo bước phố phường
Thanh âm vẫn dựa quê hương
theo về
Thiêng liêng vẫn ngự trên
kia
CÚNG MỤ (*)
Giờ con rộng cánh tay người
Bay vào cuộc sống sáng đời mẹ
cha
Từ trong nước mắt con ra
À ơi có cả búp hoa mây trời
Giờ con rộng cánh tay mời
Mời cha mời mẹ nối đôi mái đầu
Mời người và rượu cùng nhau
Bốn phương là chỗ rót vào đầy
ly
(*) Đầy tháng
SÔNG & SÔNG
Lênh đênh chợ nổi Cái
Răng
Xuôi miền sóng sánh thơ Cần
Thơ thơ
Bà ba chờ đợi bên bờ
Lục bình hoa nở chơ vơ những
ngày
Ngược ngàn cây số đường bay
Ngọc Linh tiếng vọng vọng ai
đầu nguồn
Sông dài dài nối Thu Bồn
Triệu năm Cửa Đại mở lòng đại
dương
Vũ Trọng Quang