Nhà văn Doãn Quốc Sỹ (1923-2025) ra đi
QUẬN CAM, California (Việt Báo) -- Nhà văn
Doãn Quốc Sỹ đã thanh thản từ trần lúc 10:05 Quốc Sỹ đã thanh thản từ trần lúc
10:05 giờ sáng ngày Thứ Ba 14/10/2025 tại một bệnh viện ở Quận Cam, California,
theo tin từ gia đình họ Doãn.
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ lấy tên thật làm bút
hiệu. Ông sinh ngày 17/02/1923 (nhằm ngày Mùng Hai Tết Quí Hợi) tại xã Hạ Yên
Quyết, Hà Đông, ngoại thành Hà Nội. Như thế, nhà văn ra đi khi được 102 tuổi,
theo tuổi ta là 103.
Thuở còn là thanh niên, ông từng tham gia
Việt Minh kháng chiến chống Pháp. Sau đó, khi phong trào này để lộ bộ mặt cộng
sản, ông đã rời bỏ kháng chiến. Vào năm 1946, ông lập gia đình với bà Hồ Thị
Thảo, là ái nữ của nhà thơ trào phúng Tú Mỡ, Hồ Trọng Hiếu. Năm 1954, khi hiệp
ước Geneva chia đôi đất nước, ông theo làn sóng di cư đem vợ con vào miền Nam
sinh sống.
Doãn Quốc Sỹ có hai sự nghiệp song song,
một của nhà văn và một của nhà giáo. Ông vẫn thường nói rằng: “nhà giáo là
nghề, nhà văn là nghiệp”. Trong cương vị nhà giáo, ông đã dạy tại các trường:
Trung Học Công Lập Nguyễn Khuyến (Nam Định 1951-1952), Chu Văn An (Hà Nội), Hồ
Ngọc Cẩn (Sài Gòn 1961-1962), Trường Quốc Gia Sư Phạm Sài Gòn, Đại Học Văn Khoa
Sài Gòn, Đại Học Vạn Hạnh Sài Gòn. Ông cũng từng là hiệu trưởng trường Trung
Học Công Lập Hà Tiên (1960-1961) và từng đi tu nghiệp về sư phạm tại Hoa Kỳ (1966-1968).
Vào năm 1956, với cương vị nhà văn, ông
đồng sáng lập nhà xuất bản Sáng Tạo, và tạp chí văn nghệ cùng tên với Mai Thảo,
Nguyễn Sỹ Tế, Thanh Tâm Tuyền, Trần Thanh Hiệp, Duy Thanh và Ngọc Dũng. Ông vẫn
ưu ái gọi nhóm văn nghệ của mình là “Thất Tinh”. Ông cũng có những bài viết
được đăng trên các tạp chí văn nghệ như Sáng Tạo, Văn Nghệ, Bách Khoa, Văn Học,
Nghệ Thuật …
Gần một năm sau ngày miền Nam thất thủ
(30/04/1975), hầu hết các nhà văn miền Nam bị bắt đi học tập cải tạo. Doãn Quốc
Sỹ cùng các văn nghệ sĩ như Trần Dạ Từ, Thanh Thương Hoàng, Sơn Điền Nguyễn
Viết Khánh, Nguyễn Sỹ Tế, Chóe… bị giam tại trại Gia Trung, cách thành phố
Pleiku 25 cây số, Đến năm 1980, ông được thả tự do nhờ sự can thiệp của nhiều
tổ chức quốc tế.
Trong thời gian chờ đợi được con gái là
Doãn thị Ngọc Thanh bảo lãnh đi Úc, ông tiếp tục viết thêm nhiều tác phẩm nữa,
trong đó có quyển Đi, được ký với bút hiệu Hồ Khanh. Ông đã gửi tác phẩm này
sang Pháp để xuất bản tại hải ngoại. Cũng vì lý do này, ông đã bị bắt lần thứ
hai vào tháng 5 năm 1984, chỉ vài tháng trước ngày đi Úc. Cùng bị giam với ông
trong đợt này có ca sĩ Duy Trác, nhà báo Dương Hùng Cường, hai nhà văn Hoàng
Hải Thủy và Lý Thụy Ý… Ông bị kết án mười năm tù và mãn hạn tù lần thứ hai vào
tháng 11 năm 1991. Năm 1995, ông được con trai là Doãn Quốc Thái bảo lãnh để di
dân sang Houston, Hoa Kỳ.
.
Nhà bình luận Ngô Nhân Dụng (tức nhà thơ Đỗ
Quý Toàn) viết trong bài "Doãn Quốc Sỹ - Thế Đấy!" đưa ra nhận định:
"Doãn Quốc Sỹ hầu như bẩm sinh đã mang
sẵn một cái tâm kiên cố khó bị lay động vì hoàn cảnh. Ông có phước mang sẵn tấm
lòng trống trơn, không cần phải cố gắng. Trong cuộc sống hàng ngày không biết
ông tọa thiền lúc nào. Doãn Quốc Sỹ không báo trước khi ngồi xuống: “Tôi tập
thiền đây;” hay là khi đứng dậy “Tôi ngồi thiền xong rồi.” Mỗi giờ phút trong
đời sống của ông thể hiện một quá trình thiền tập. Đi, đứng, nằm, ngồi, mặc áo,
cởi dép, uống nước, nói năng, hầu như lúc nào ông cũng làm chủ thân và tâm. Đối
cảnh, đứng trước cảnh ngộ biến đổi cách nào ông cũng có thể thốt lên một câu:
“Thế Đấy!” Người mang tánh bẩm sinh như vậy chắc phải đã tu nhiều kiếp trước!
Cha mẹ sanh ra đã truyền cho hạt giống tốt, tự nhiên không nuôi lòng tham lam
quá độ, không nổi cơn giận dữ dễ dàng. Khi biết suy nghĩ thì tự thấy mình chỉ
là một tập hợp tạm thời và ngắn hạn của ngũ uẩn, như tất cả mọi chúng sinh, nhờ
thế không đeo một Cái Ta quá nặng trong đầu. Dứt trừ nhân ngã. Dừng hết tham
sân."
.
Nhà văn Mai Thảo viết về Doãn Quốc Sỹ trong
tạp chí Nghệ Thuật số 45, ấn hành vào Chủ nhật 23-10-1966 khi Doãn Quốc Sỹ du
học Hoa Kỳ vẫn nhắn các bạn ở Sài Gòn chuẩn bị viết cho một ấn bản Tết:
"Bạn hữu trong nhóm Sáng Tạo vừa nhận
được lá thư đầu tiên của giám đốc nhà xuất bản Sáng Tạo là Doãn Quốc Sỹ gửi về
từ Hoa Kỳ. Tác giả “chiếc chiếu hoa cạp điều” ở Mỹ một năm. Thời gian này đã
bắt đầu bằng hai tháng ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Ngồi ở một quán cà phê đường Tự
Do, nhìn mưa phùn Saigon, chúng tôi nói chuyện với nhau về Sỹ. Đời sống đổi mới
Sỹ, khác đối với chúng tôi, là nó tươi thắm, hồng hào, rực rỡ, nó đáng sống vô
chừng, bởi vì đời sống thuộc về một cái mà Sỹ tin tưởng mãi mãi ở cái tính chất
thánh thiện, cái khả năng thiên thần. Đó là con người. Con người phản tỉnh. Con
người hướng thượng. Trong thư, gửi qua Trần Thanh Hiệp, Sỹ lên mặt giám đốc,
đòi chúng tôi ở nhà phải xuất bản bằng được một tuyển tập thơ văn trước Tết
Nguyên Đán năm nay."
.
Nguyễn Văn Quảng Ngãi viết trong bài
"Doãn Quốc Sỹ một tâm hồn thanh thản, đôn hậu, cao thượng" đưa ra
nhận định:
"Đọc sách của ông, cảm được tấm lòng
đôn hậu và nhân ái của ông, hiểu được tình yêu dân tộc Việt Nam tha thiết của
ông, thấy được niềm tin bao la và sâu sắc của ông về chân-thiện-mỹ cho nhân
thế, biết được cuộc sống của ông: dạy học (Trung và Đại Học), viết văn, chủ
trương nhà xuất bản Sáng Tạo, xem hình cả gia đình ông... đã cho tôi đi đến kết
luận: Đó là mẫu người lý tưởng cho một xã hội Việt Nam lý tưởng!"
.
Nhà thơ Trần Mộng Tú trong bài "Chiếc
Chiếu Hoa Cạp Điều Và Tôi" ghi nhận:
“Khi qua tuổi lên 10, bước vào trung học,
xen kẽ với những sách dịch từ những tác phẩm ngoại ngữ nổi tiếng như “Chiến
Tranh và Hòa Bình,” “Đỉnh Gió Hú,” “Giã Từ Vũ Khí,” “Anh Em Nhà Karamazov”… thì
những tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ là những cuốn sách luôn luôn cha mẹ tôi
tìm thấy trên giường, trên ghế, trên kệ, trên bàn ăn, trên bàn học của tôi và
đôi khi trong bếp. Những tác phẩm này đã đóng vai trò “phụ thân thứ hai” trong
đời sống trưởng thành của tôi. Những trang sách văn chương trong sáng, trung hậu
đã dạy tôi những điều nhân nghĩa, ngay thẳng và đạo làm người. Tôi chắc chắn là
những ai đã từng đọc Doãn Quốc Sỹ cũng được hưởng cái tinh thần đạo đức trong
từng câu văn của tác giả. Tôi không may mắn là học trò trực tiếp của thầy Sỹ,
nhưng tôi là học trò trong mỗi tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ."
.
Nguyễn Vy Khanh trong bài "Kinh Nghiệm
Văn Chương Doãn Quốc Sỹ" ghi nhận:
"Cùng trường hợp với một số nhà văn
từng tham gia kháng chiến chống Pháp hoặc từng dứt khoát lập trường quốc – gia
từ trước hoặc qua việc ly khai về “thành”, bất hợp tác, chống đối và di cư vào
miền Nam, Doãn Quốc Sỹ, đã đóng góp cho văn – học miền Nam với những kinh
nghiệm kháng chiến và thất vọng về cộng sản. Họ viết lên những nhiệt huyết,
trình bày những đối kháng, nghi ngờ về tính cách dân tộc và chính sách chiến
tranh cách mạng khả nghi của chủ nghĩa cộng sản, viết với kinh nghiệm kháng
chiến, di cư và nhắm nói với thế hệ trẻ hơn. Doãn Quốc Sỹ viết nhiều về chiến
tranh trong Dòng Sông Định Mệnh, Khu Rừng Lau, v.v. Khởi từ kinh – nghiệm bản
thân, toàn bộ tácphẩm của ông có thể xem như là một hành trình vươn lên, xuyên
Bắc Nam, xuyên nhiều thế hệ, cổ võ Chân Thiện Mỹ, chống lại cái ác!"
.
Theo Wikipedia, nơi mục từ Doãn Quốc Sỹ:
"Ông là tác giả của khoảng 25 cuốn sách. Chuyện ngụ ngôn của ông có tựa đề
Con cá mắc cạn đã được dịch ra tiếng Anh (The Stranded Fish) và có trong sách
Việt Nam: bạn đồng hành văn chương của một du khách (Vietnam: A traveler's
literary companion) do John Balaban và Nguyễn Quí Đức biên soạn."
Các thông tin về cuộc đời và tác phẩm nhà
văn Doãn Quốc Sỹ có thể tìm ở đây:
NGUỒN: https://vietbao.com/a323526/nha-van
Nhóm Chủ Trương Tạp Chí Văn Phong
Trận trọng kính phân ưu tới Cụ Bà DOÃN QUỐC SỸ
và các bạn thân trong con cháu gia đình cụ Doãn.
Thành tâm nguyên cầu Hương Linh Cụ siêu thăng tịnh độ Niết Bàn.