Ảnh Internet
BÍCH NHÃN HỒ
Mừng Xuân
1. Ô hay! Trời đất dậy thì
Muôn chim quay cánh thiên di về ngàn
Hoa xôn xao bướm rộn ràng
Bến đời lộc biếc căng tràn nhựa Xuân
2. Xuân từ vô thỉ buớc ra
Sáng nay nhã hứng ghé qua cõi người
Xuân trịnh trọng và rạng ngời
Phóng tay mở hội gọi mời thế nhân
CAO BÁ HƯNG.
Chắp tay đảnh lễ..
Chắp tay đảnh lễ Đất Trời
Cho an tịnh khắp người đời bình an
Duỗi tay cười với nhân gian
Nên cho hơn nhận Một làn hương thơm
Đan tay đảnh lễ áo cơm
Ôi! Đầy vơi cũng sạch trơn trở về
Chào nhau Cười nhé cơn mê
DUYÊN
Hoa Đào Năm Ngoái
xuân về cho nhớ quê xa
nhớ con đường cũ mái nhà năm xưa
với anh em cùng bạn bè
nhớ phong pháo đón giao thừa. xuân
sang.
(gió lay mấy cụm hoa vàng
có con bướm lượn trên cành lộc non)
thời xuân xanh đã không còn
cho xuân xưa cũng héo mòn tháng năm.
đường ly hương mãi xa dần...
ai quên cho được, mỗi lần xuân sang
thấy forcythia nở vàng
nhớ hoa mai cũ bên hàng hiên xưa.
những người năm cũ bây giờ
đã theo con nước mịt mờ mù khơi
xuân xưa giờ đã xa rồi...
hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.*
20.1.2022
*Đoạn Trường Tân Thanh, thơ Nguyễn Du.
Từ thơ Thôi Hộ:” Đào hoa y cựu tiếu đông phong".
ĐINH TRƯỜNG CHINH
Bài Cuối Năm 1
nằm nghe nhau thở qua ngày
trong tàn tháng tận còn đây bóng hình
nằm trong nhang khói lặng thinh
thở chung lồng ngực nghe tình nỉ non
thôi nhắm mắt giữa đêm mòn
thở đi để biết mình còn có nhau.
Bài Cuối Năm 2
uống hết tháng
uống hết ngày
niềm vui cùng nỗi buồn này
cứ tan
uống
giọt lệ lẫn
tiếng cười
uống cái không
uống chút lười
tháng
năm
uống bóng ta
giữa tường nằm
uống cơn mơ thức
sủi tăm
giữa mùa.
ĐẶNG TIẾN.
Cùng Thi Huynh, Thi Hữu trang Lục Bát Giao Thừa
Lại về! Phơi phới mưa xuân,
Những ngày rét buốt đã dần lùi xa.
Chồi biếc hé. Bung nở hoa,
Hương trầm thơm! Tự mỗi nhà thơm bay.
Đêm trừ tịch! Một mình say,
Rượu hồng rót một chén đầy ta nâng.
Tạ ơn Trời, Đất! Bâng khuâng,
Những Tết xưa bóng song thân hiện về.
Tình thân gởi người xa quê,
Nửa vòng trái đất vọng về cố hương.
Đàn chim di trú tha phương,
"Cố viên tâm..." (•) trọn
tình thương! Vẹn tình!
Lùi xa những cuộc chiến chinh,
Lùi xa chia cắt! Ta - Mình, Ngoài -
Trong.
Trang thơ Lục bát quây quần,
Rượu hồng ta rưới!(••)Thêm gần vòng
tay! (•••)
-----
(•) Thơ Đỗ Phủ "Cô chu nhất hệ cố viên tâm".
(••) Mượn ý thơ Tô Thùy Yên "Chén
rượu hồng đây ta rưới xuống. Tẩy oan cho cuộc bể dâu này".
(•••) Mượn ý Trịnh Công Sơn.
ĐỨC PHỔ
Xuân Muộn
Ơi em
ngày đã qua rằm
ơn trời
cho nụ tơ tằm đơm hoa.
hẹn thề
trải mấy can qua
thương xuân trổ muộn
mùa xa biệt mùa.
Ơn đời
còn tiếng dạ thưa
Ơn em
dành chút tình thua thiệt tình.
mai ngày cưỡi mộng về dinh
mời em cạn chén nhục vinh kiếp người.
anh về
sắm chiếc gương soi
mình chung đôi
với bóng đời xế tan…
ĐOÀN VĂN KHÁNH
Giao Thừa
Cuối cùng
đông giá loãng tan
Phút giây linh hiển
rền vang đất trời
Thắp tuần hương đón xuân tươi
Tiếng chuông
tiếng trống
tiếng cười hòa âm
Trải lòng
rộng suốt trăm năm
Bên nhau nguyện giữ chữ tâm thật tròn
Ngọt ngào
như thể môi gần
Xa xăm xin chớ quên nguồn
biển ơi!
Triều dâng lãng mạn tình người
Mẹ hiền ấp ủ tao nôi thuở nào
Khói trầm quyện khúc ca dao
Hoàng Mai tống cựu
Hồng Đào nghênh tân
HOÀNG XUÂN SƠN
Mồ côi chính danh
Bây giờ chật kín bàn thờ
Ông bà cha mẹ ngồi chờ Tết qua
Có anh có chị em và
Có tôi đích thị chính là mồ côi
Giao thừa một góc bùi ngùi
Dư ra tuổi tác thiếu rồi nguyên xuân
Xanh rêu đá hồng bụi trần
Chúc mừng nồng nhiệt lần khân kẽ đời
ảnh Internet
HOÀNG KIM OANH
áo xuân
có cô con gái nhà ai
mẹ cho mặc chiếc áo dài đón
xuân
ngày thường chạy nhảy quen
chân
vướng hai tà áo chợt... bâng
khuâng buồn!
rồi em thay áo dài hồng
mẹ may cho để theo chồng
ngày xuân
vàng mai rụng cánh tiễn chân
và con hẻm nhỏ cũng... bâng
khuâng buồn!
HOÀI DZANG DUY
Bài Lục Bát Đêm Xuân
Như câu lục bát hiền lành
Như câu hò mẹ dỗ dành năm xưa
Cầm bằng nắng sớm chiều mưa
Mà nghe thương nhớ đong đưa cánh diều
Chỉ se tơ mối trăm điều
Bâng khuâng gió sớm gọi chiều tịch vu
Như lời ai ngọt tiếng ru
Long lanh ngấn lệ đã mù tăm khơi
Nghe câu chúc tụng ươm lời
Quê hương dáng đứng một thời để yêu
Ngàn tay mộng giấc đăm chiêu
Xuân nay bến vắng đò chiều hỏi thăm
Gọi người một tiếng trăm năm
Thiết tha yêu dấu như tằm ăn lên
Đêm nay xuân đến bên thềm
Nhớ sông núi cũ môi mềm tỉnh say
HỒ ĐÌNH NGHIÊM
Trừ Tịch
Co than cửa đóng then cài
Ngồi bên giữ ấm so vai dỗ ngày
Chân qua có mỏi lối bày
Mong tờ lịch xé đã đầy tháng năm
Gió trêu hoa tuyết hờn căm
Ừ đêm vẫn trắng đâu rằm nhớ trăng
Chốn xa giấc trở ban trưa
Ngoài thềm mai rụng có vừa ngày xuân?
Vọng Tưởng
Đông dài nhớ ngắn màu xưa
Bên vai lạnh thấm nghìn mưa nghiêng về
Nhẹ bay tuyết xóa tứ bề
Rơi xiên ngực thở rớt mềm dằm đau
Khăn lụa nhàu buổi xa nhau
Giao thừa gấp nếp ủ màu ba mươi
Vây bếp lửa hắt nụ cười
Ai còn mường tượng bóng người dặm
trôi?
Montréal, January 2022
Lục bát Chào Xuân
1.Và mùa đông đã đi qua
Những cơn gió lạnh buốt da tan rồi
Trên cành lá đã đâm chồi
Nụ non xanh cũng bồi hồi đón Xuân
2.Nhẹ nhàng cơn gió ban mai
Chút se se lạnh những ngày cuối đông
Ơ hay ngọn gió phiêu bồng
Đùa bay tóc rối,thơm nồng hương hoa
3.Dẫu rằng có thể lãng quên
Tiếng chân ai bước qua thềm lá xưa
Lặng nhìn cành lá đong đưa
Dường như ngọn gió Xuân vừa lướt qua
4.Ừ thôi hãy đón Xuân tươi
Để cho bao nỗi ngậm ngùi đi qua
Mặc cho ngày đã chiều tà
Rộn ràng bên những đóa hoa vô thường
5.Mùa đông rồi cũng qua đi
Nghe trong cơn gió thầm thì gọi Xuân
Đất trời dường cũng bâng khuâng
Khi cành xanh nẩy lộc mừng nắng mai
LÃM THÚY
Giao Thừa
Thì thôi, ta tiễn năm đi
Bao nhiêu bầm dập còn chi tiếc ngày
Qua rồi năm tháng đắng cay
Đón xuân mới mong đời dài an yên
Giao Thừa trời đất uyên nguyên
Phút giây mầu nhiệm thiêng liêng khởi
đầu
Lời tâm nguyện, tiếng nguyện cầu
Xin cho an lạc, trước sau thái hòa
Cầu cho thiên hạ gần xa
Bình yên, hạnh phúc chan hòa hồng ân
Giao thừa, tống cựu nghinh tân
Cầu mong năm mới muôn phần hạnh thông
Cầu mong thế giới mênh mông
Cái đau, cái chết thôi không phiền
người
Mấy năm dịch bệnh tơi bời
Tân niên mong ước cho đời bình an
Giao thừa, lộc mới xuân sang
Nghe tin yêu đã nở tràn trong tim
31.1.2022
Ảnh Internet
LÊ HỒNG THÁI
Chờ đến giao thừa
1.
đốt hương trầm ngát thơm môi
nụ hôn lặng xuống em ngồi niệm thơ
xa xăm cho đến bao giờ
tình thoi thóp cõi tình chờ đợi nhau
2.
đi chung đôi với nguồn thơ
nhạc anh đánh thức quả mơ đàu cành
lá là la lá em ngoan
hai tay vẫy gọi cành vàng đong đưa
3.
tìm về gõ cửa lời thơ
chun trà thơm khói giao thừa đến bên
khuya vời vợi gió bay lên
cuốn trôi theo sợi tóc em thàng
dòng...
LÊ CHIỀU GIANG
Lay Nhẹ Chiều Xuân
ngón tay gõ phím nhẹ nhàng
hình như em hiện lên trang thơ tình
sắc màu xuân múa lung linh
chùm hoa nở rộ nghinh cung rước về
phố vàng nắng mái hiên che
bờ vai tỉa tót tóc xòe giỡn mây
bay vờn thơm ngát vòng xoay
lưng, eo thon dáng xinh gầy mộng du
loãng tan không thể đền bù
sợ bàn phím ngủ quên thư thả ngồi
tỏ tình em cách đôi nơi
chừng như xa lắc khoảng trời bao dung
lay nhẹ cành, giọt sương rung
cong môi chúm chím đêm xuân nồng nàn.
Ảnh Internet
LÊ THỊ Ý
Tâm Sự
Gửi Nguyễn Minh Nữu.
Cầm trang giấy viết câu thơ
Kể cho nhau rõ đôi bờ nổi trôi
Em từ khi biết tên tôi
Hạ vàng hoa đã ngậm ngùi tiễn xuân
Và tôi bèo dạt bao lần
Quý em, tâm sự chỉ ngần ấy thôi
LÊ VĂN TRUNG
Em Ơi Chiều Đã Ba Mươi
Thế mà chiều đã ba mươi
Đời ta chưa trọn nụ cười nhân gian
Nén nhang chiều đã lạnh tàn
Nhúm tro dư ảnh mù tan cõi người
Thế mà ngày xế ba mươi
Mây đời ta vẫn trùng khơi biển chiều
Chút tình xưa cũng rong rêu
Bập bềnh trong suốt dòng hiu quạnh đời
Thế mà tình đã ba mươi
Một đời ta, một cõi người, nổi trôi
Em ơi chiều đã ba mươi
Tay cầm hạt lệ xót lời trăm năm.
LỮ QUỲNH
Chép Một Tờ Kinh
mở trang kinh. chỉ thấy mây
thiền tâm thanh tịnh niệm ngay di đà
tranh hoàng hôn. cảnh tuyết sa
giọt vàng giọt đỏ. nhạt nhòa giọt tôi
mở tờ kinh. chẳng có lời
quang minh thanh tịnh chiếu soi cõi
người
giấc yên. trời lặng. xanh trôi
chép mừng tranh mới. sáng ngời chân
như
ảnh internet
NGUYÊN CẨN
Lục Bát Giao Thừa
Nghe trong thinh lặng đất trời
Hồn thiêng sông núi đứng ngồi quanh
đây
Buồn vơi rót lại vui đầy
Thời gian ngưng tụ phút giây Giao thừa
Nén hương tỏa khói nghìn xưa
Rưng rưng ngọn nến gió lùa nửa đêm
Ngoài sân rót giọt sương mềm
Chợt hay hoa nở bên thềm – Xuân sang
Giao thừa
Giao thừa đọc một thời kinh
Ngoài sân mai vẫn vô tình nở
hoa
Tiếng kinh vọng cõi Di Đà
Mới hay Tịnh độ thật gần
trong ta
Bấy lâu xa mãi quê nhà
Nổi chìm ước vọng phong ba dập
vùi
Mải tìm một thoáng ngày vui
Trăm năm đò muộn ngậm ngùi bến
sông
Một đời rồi cũng về không
Thì thôi vinh nhục bận lòng
mà chi?
Bình minh nào cũng tà huy
Vui xuân dẫu biết xuân thì
đã xa
Nhìn trời rực rỡ pháo hoa
Phải chăng cõi Tịnh chính là
tâm ta ?