NGUYỄN MINH NỮU
Nguyên Đán ở Bờ đông nước Mỹ.
Hôm qua
Gió Bắc Băng Dương
Về đây lạnh cả chiếu giường
tân niên
Phòng xuân ngỡ đã cài then
Lả lơi
Còn có bóng đèn thức khuya
Từ khi chung lối đi về
Chịu chung cay đắng sớt chia
mặn nồng
Cái gọi là chút tình chung
Là nơi nương dựa
Sưởi lòng tha hương
Hôm qua gió Bắc Băng Dương
Đưa duyên Trừ tịch
Bén hương Giao thừa
Bên kia ngày đã sang mùa
Mà đây Nguyên Đán vẫn chưa
xuân thì
Riêng lòng còn chút hồ nghi
Xuân sao?
Lạnh gió thổi về hôm qua
NGUYỄN QUANG
Bài lục bát cuối năm
Vàng xưa rớt lá lâu rồi
Xanh nay chờ chút nguyên chồi
nhú lên
Tiễn ngày tháng cũ buồn tênh
Nguồn cơn dịch bệnh trôi
trên khói mù
Tháng giêng bước nhẹ êm ru
Vào Xuân xin chở an nhu với
đời
Năm nay xin vạn nụ cười
Mở trên mặt ngọc đất trời an
nhiên!
NGỌC HÙNG
TẾT ƠI!
Mình quen Tết đã rất lâu
Đã là bạn cũ thâm sâu nghĩa
tình
Tết đem Nguyên Đán tặng mình
Dắt tay Giao Thừa cung kính
báo xuân
Tặng mình bánh tét bánh
chưng
Tặng đôi câu đối hoa bung đỏ
vàng
Tính tình “âm lịch” cũ càng
Quê miền Đông Á rỡ ràng nét
xưa
Càng thêm tuổi mình càng ưa
Tết khoe áo mới đong đưa gợi
tình
Mỗi năm Tết lại thăm mình
Vượng thịnh an bình gặp Tết
rất vui
Pháo bùng mình lại lui cui
Làm thơ tặng Tết
…hay tui tặng mình!
Xuân Nhật Khiển Hoài
(Lẩy Kiều}
Rõ ràng thiệt lứa đôi ta,
(1813)
Sầu dài ngày vắn đông đà
sang xuân. (1796)
Khi gió gác; khi trăng sân:
(1295)
Sớm than thở bóng, khuya năn
nỉ lòng. (1784)
Nửa năm hương lửa đương nồng,
(2213)
Tin sương luống hãy rày mong
mai chờ(1040)
Những là lần lữa nắng mưa,
(1077)
Nỗi niềm tâm sự bây giờ hỏi
ai? (2754)
Ngày xuân con én đưa thoi...
(39)
Ảnh Internet
NGUYỄN TƯỜNG GIANG
Giao Thừa
Gửi Nguyên Minh.
thời gian ở chốn giao mùa
hồn tôi ẩn dưới mái chùa
nghe kinh
có chăng một kiếp tử sinh
mà sao lận đận phù vinh kiếp
người
giật mình tuổi đã tám mươi
ngẩn ngơ còn biết nổi trôi
phương nào
cũng ngờ một giấc chiêm bao…
THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Xuân Tình
Chạm môi hương gió chung
tình
Rượu nồng chưa nhấp sao mình
đã say?
Em chốn ấy
Ta nơi này
Câu thơ lạnh tím từ ngày
không nhau...
Nửa chừng xuân vụt qua mau
Trăng trôi vằng vặc vẫn đau
đáu sầu
Ván bài Tam Cúc nát nhàu
Cầm lên "Tứ Tử" bỗng
đâu "trình làng"...
Em còn một kiếp đa mang
Ta còn phiêu bạt lang thang
cuối trời
Ú òa hứng giọt sương rơi
Lời mừng năm mới hóa lời yêu
thương.
Thì thôi lúng liếng chung đường
Nắm tay sấp ngửa về phương
trời hồng
Nghẹn ngào sỏi đá đơm bông
Tình xuân
Sa mạc ngập dòng sông
xanh...
NGUYỄN HOÀN NGUYÊN.
bóng người lận đận bên đường
bám câu tịnh độ
giữa phường bát âm
đêm tàn năm
giữa âm thầm
lời hư
thế kỷ
trên trầm hương bay
cỏ xanh xao
nặng gót giày
rạp mình đất lạnh
vẫn hoài trăng sao
sắc màu
hội diễn trời cao
chỉ là dư ảnh
ồn ào pháo hoa
hiện thần thông
rót chung trà
mời người muôn thuở
chưa già bản lai
rót đại dương
vào hương mai
thơm từ đáy vực
chuỗi ngày lặng tênh
trỗi lên
ừ
cứ trỗi lên
dạt dào sóng
nhạc bồng bềnh
tự thân
vẫn nơi
thời khắc vô ngần
dáng thông lã ngọn
quét ngàn năm trôi
Tháng 01- 2025)
Tranh xếp giấy của Đinh Trường Giang
PHẠM CAO HOÀNG
Giã Từ Năm Cũ
thức cùng em đêm giao thừa
giã từ năm cũ cũng vừa đi
qua
một năm bầm dập đời ta
lên bờ xuống ruộng quá là
gian nan
một năm vẫn thở không than
vẫn yêu tha thiết tiếng đàn
Schubert
vẫn thơ thẩn vẫn bạn bè
rượu dăm ba chén, say, hề
văn chương!
vẫn cùng em trên con đường
đi tìm lại những giọt sương
năm nào
thức cùng em đêm chiêm bao
giã từ năm cũ xin chào tân
niên
em thêm một tuổi thần tiên
chúc mừng em, người vợ hiền
của anh
Virginia, January 2022
PHẠM TRÍ
Đời Đâu Có Đủ Trăm Năm Để Buồn
tôi còn trống cả hai vai
xin em cứ tựa lên hình hài
tôi
dìu nhau đi hết cuộc đời
để nghe hơi thở em, tôi thật
gần
trời làm sai chuyện trăm năm
bây giờ dù muộn, vẫn cần có
nhau
chứ còn đợi đến kiếp sau
sợ chăn gối lạ làm nhầu giấc
mơ
PHAN TRANG HY
Khẩn Cầu Đầu Xuân.
Tôi quỳ tôi đối diện tôi
Tôi quỳ đối diện những lời
khấn thiêng
Xuân khai quá đỗi dịu hiền
Như cùng em thuở đầu tiên
chung giường
Ngập tràn môi mắt yêu thương
Tôi và em cỡi mộng thường
nhân gian
Hoà mưa thuận gió theo vần
Vang âm điệu hạnh đầu xuân đẹp
ngời
Chắp tay theo khói lên trời
Khấn cầu chốn chốn hoa đời
bình an
Tháng 01/2025
PHAN NGUYỄN CHÂU UYÊN
Đêm Trừ Tịch
Đón giao thừa dạ bồi hồi
Đêm trừ tịch lặng lẽ đời viễn
phương
Nơi đây vang vọng phố phường
Làng xưa lẩn khuất nào
phương quê nhà
Hỡi người vui chốn phù hoa
Đầy vơi chung đỉnh mặn mà
cùng ai
Giao mùa trăng gió nhạt phai
Xuân từ tàn tạ đào mai rã rời
Nhớ người người đã xa khơi
Hồn thiêng sông núi vắng lời
tri âm
Lặng thinh phảng phất hương
trầm
Thuyền neo cổ độ sắt cầm
phôi phai
Giao thừa không cánh hoa mai
Hỡi mùa xuân cũ còn ai cuối
đời?
TRIỀU HOA ĐẠI
xa nhà
bao năm
chiều mưa lất phất
rơi lầm tóc ai
đất, trời
rằng: cũng như tôi
sáng đi, chiều vội cột đời
quẩn quanh
chim về tha nắng đầy sân
rớt hột tần ngần
tiếc ngẩn, tiếc ngơ
xa nhà
đã thực xa chưa
chắc mùa xuân cũng. mới vừa
ghé ngang
triều hoa đại.
TRẦN VĂN NGHĨA
Tản Mạn Chiều Cuối Năm
Gõ ly mà hát khúc tình
Rượu chưa cạn biết rằng mình
chưa say
Chiều nay chiều nay chiều
nay
Bỗng dưng chạnh nhớ màu mây
quê nhà
Nhớ gần rồi lại nhớ xa
Nhớ bên kia chở mưa qua bên
này
Nhớ con đường với hàng cây
Có thời mười tám run tay tỏ
tình
Liêu xiêu bóng lênh đênh
hình
Tóc đời bạc thếch phù vinh xứ
người
Gỡ tờ lịch cuối năm rơi
Ngẩn ngơ thêm tuổi à ơi tuổi
già!
Hoàng hôn ngồi lại cùng ta
Chia nhau chút nắng la cà
góc sân
Ảnh Internet
TRẦN HẠ VY
Lục Bát Mừng Xuân
Mưa mài nhẵn cuội tròn vo
Lăn tròn nũng nịu cuội lo lỡ thời
Xuân mài nhẵn tuổi nửa vời
Nhành mai lắt lẻo báo người xuân qua
Gió nồm chênh chếch tháng ba
Rét hây hẩy rét xuân là đà xuân
Vẳng đâu tiếng nhạn lưng chừng
Giật mình xuân trảy tưng bừng lộc non
Còn son em hãy còn son
Chân chim đuôi mắt vẫn non với đời
Chơi xuân đứng, vịn xuân ngồi
Đường ngang đôi én vạch trời lướt qua
VŨ TRỌNG QUANG
về
Về thôi, ngựa mỏi chân người
hành trang một cuộc tình rời tiếc chi
qua đường hái đoá tường vi
cắm vào mộng mị nửa khuya giật mình
Về thôi, quen dấu lạc tình
soi gương sinh khởi trăng in bạc đầu V
VŨ HOÀNG THƯ
Ngỡ như xuân (*)
cứ tưởng xuân
cơn sốt dồn
vin hờ nắng
ngày trọng đông phỉnh phờ
một lượng xuân
trời xanh lơ
trở tôi âm ấm
hừng thơ thắp lời
vườn xuân cũ
tha nắng nôi
chườm mái tóc
kẹp hoa ngời võng tôi
ngày thanh tân tiếng gọi mời
dìu nắng sớm
dắt hồng môi hạnh đào
tôi như liễu bật rung chào
em rậm gió
lời thiết thao đuôi mày
sực đời hoang
giữa xuân ngây
tôi cánh nhện
thả tơ ngày mộng pha
con chim khách rộn bên nhà
hát rền lưu thủy
giang hà rực âm
ồ,
rất mị
phải xuân gần?
hay em,
gió
nhịp đông vần phong linh?
(*) Âm hưởng It Might as Well Be Spring, nhạc phim "State Fair" 1945.
VÕ PHÚ.
Giao Thừa Nơi Xứ Lạnh
Năm nay lại đón giao thừa
Bao năm xa cách vẫn chưa
ngày về
Nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ quê
Bùi ngùi nhìn cảnh não nề
nơi đây
Ngoài trời trơ trụi hàng cây
Run trong đêm lạnh lung lay
trước thềm
Lòng ta buồn, lại buồn thêm
Chim di bỏ xứ về đêm tủi sầu
Giao thừa thêm một năm đau
Nhớ thương, thương nhớ, nỗi sầu bên ta
Âm vang nghe tiếng quê nhà
Nhớ xưa tiếng pháo, giọng
cha mặn nồng
Mẹ ngồi bên bếp lửa hồng
Chờ con ngày cũ mà lòng bơ
vơ
Xứ người lặng lẽ ngẩn ngơ
Mưa phùn gió lạnh đợi chờ
mùa xuân
Nhớ quê chẳng dứt bần thần
Giao thừa lặng lẽ muôn phần nhớ thương.