CHIỀU THU NGỒI BÊN RỪNG
Cho Quỳnh Anh
Và gió thổi suốt buổi chiều hôm ấy
ba ngồi như pho tượng bên rừng
những chiếc lá mùa thu vừa rơi xuống
ba chợt buồn và thương nhớ Quỳnh Anh.
Con lấy chồng xa đường xa vạn dặm
má mong con về nấu cho con một bữa ăn
các chị mong con về nghe tiếng con cười rộn rã
ba mong con về để được bên con.
Con lấy chồng xa và xa mù mịt
mỗi năm một lần con về thăm nhà
ba chỉ muốn thời gian dừng lại
thêm một ngày con ở lại bên ba
Và gió thổi suốt buổi chiều hôm ấy
ba ngồi đây im lặng bên rừng
nhìn về phía chân trời xa thẳm
ba chợt buồn và thương nhớ Quỳnh Anh.
Virginia, 22/9/2024
HAI MƯƠI LĂM MÙA LỄ TẠ ƠN
Cho Anh-Kim
Mười sáu tuổi con rời đất nước
bỏ lại sau lưng ngày tháng học trò
bỏ lại sau lưng buồn vui tuổi nhỏ
bỏ lại bạn bè, trường lớp, thầy cô.
Hôm ra đi mắt con rướm lệ
nhìn vào mắt con ba thấy một nỗi buồn
nhìn phía trời xa thấy tương lai phía trước
mình lên đường, con nhé, Anh-Kim!
Rồi mình đến nơi miền đất mới
ở quê người con tiếp tục đến trường
con đi làm thêm giúp ba giúp má
con trải lòng mình thương chị thương em.
Ngày tháng đó làm sao ba quên được
những khó khăn gian khổ nhọc nhằn
những buổi tối chờ con về từ thư viện
nhìn lên trời ba thấy một vầng trăng.
Rồi cũng giống như bao nhiêu người con gái khác
ngày vu quy con bước theo chồng
hôm con đi nụ cười con rạng rỡ
nhìn vào mắt con ba thấy một mùa xuân.
Và mới đó mà hai mươi lăm năm rồi, con nhỉ?
hai mươi lăm lần mình cúi xuống tạ ơn đời
tạ ơn đất, tạ ơn trời, tạ ơn tất cả
đã cho mình có được những ngày vui.
Hai mươi lăm lần mình cúi xuống tạ ơn đời
tạ ơn đất, tạ ơn trời, tạ ơn tất cả
đã cho mình có được những ngày vui.
Virginia, tháng
11.2024
THÁNG BẢY NÀY CON VỀ VIỆT
NAM
Cho Thiên Kim
Tháng Bảy này con về Việt Nam
sau bao nhiêu năm ở quê người tất bật
chuyện cơm áo chẳng bao giờ dứt
thôi thì tạm dừng để thăm lại quê hương.
Con trở về nhìn lại những con đường
những góc phố thân quen thời thơ ấu
trái bắp luộc, củ khoai lang, quả táo
ly chanh đường, cốc nước mía thơm ngon.
Con trở về thăm lại ngôi trường
bạn bè cũ và thầy cô thuở ấy
những kỷ niệm còn trên từng trang giấy
con đã mang theo suốt cuộc hành trình.
Con trở về tìm những học sinh
bữa ăn chưa no, áo chưa đủ ấm
một chút quà, gọi là trả ơn trường cũ
một chút tình của kẻ tha phương
Khi đi ngang qua căn nhà nơi con đã lớn khôn
con sẽ thấy bóng mình trong đó
có ba má và các em con nữa
có một thời để nhớ để thương
Tháng Bảy này con về Việt Nam
là về lại cội nguồn dân tộc
đôi chân nhỏ vượt nửa vòng trái đất
chân cứng đá mềm, con nhé, Thiên Kim
Virginia, 31.7.2024
PHẠM CAO HOÀNG