XUÂN TRÊN ĐẤT PHÙ SA
Xuân đến kìa em, xuân đến rồi
Vườn mai thấp thoáng bóng em tôi
Lời yêu anh gởi đầu xuân mới:
Yêu hoài, yêu mãi chỉ em thôi!
Xuân đến hòa nhau một khúc ca
Dây đàn vọng cổ bỗng mượt mà
Ngả nghiêng cạn chén cùng mây nước
Đất Rồng bay lượn ta với ta.
Xuân đến đung đưa những tiếng cười
Áo bà ba thắm tuổi đôi mươi
Nón lá chợt che hồn trinh nữ
Để người ngơ ngác ngắm xuân tươi.
Xuân đến trăng lên cũng ửng hồng
Hoàng hôn đỏ nắng, nắng mênh mông
Đàn trâu theo trẻ qua cầu mới
Câu hát ngô nghê vọng khắp đồng.
Xuân đến tung tăng những cánh diều
Mẹ già vẫn đợi đứa con yêu
Khách lạ về đâu sao đứng khóc
Nhà ai bếp đỏ khói liêu xiêu?...
XÓM NÚI
Ngày xưa gánh nắng lên non
Gặp em cắt cỏ mắt tròn ngây thơ
Tôi về kết lá đợi chờ
Nhớ nhung chẳng ít, mộng mơ cũng nhiều
Đêm đêm thả tiếng sáo diều
Nghe hoa với bướm hẹn liều quen nhau.
Trăm năm là chuyện trầu cau
Ngàn năm là chuyện trăng sao trên trời
Tôi đi đánh giặc xa xôi
Bao năm nào dám ngỏ lời cùng ai
Hoa đào rồi lại hoa mai
Tiếng thương gởi ánh trăng dài hành quân.
Xuân này đã được bao xuân?
Nhà em xóm Núi khói bâng khuâng chiều
Một chân còn lại liêu xiêu
Tôi qua chỉ nói toàn điều vu vơ!
Thoại Khanh – Châu Tuấn vẫn chờ
Câu yêu liệu có bất ngờ không em?
Thanh Trắc Nguyễn Văn