một tôi - một hủ mắm thơ
một tôi - khác mấy người ta
ra đường nón lá - đội - và lom khom
xin chiều thấp xuống - hố bom
đắp ngôi mộ nắng những vòm cây xanh
đường trần ai vốn loanh quanh
đằng trước - ông muốn công danh rạng ngời
bà còn nợ những mưa rơi
nên chầm chậm bước - gót dời đằng sau
một tôi - mái tóc trắng phau
định nhuộm nhưng sợ cơn đau - nên dừng
định cạo trọc lại ngập ngừng
sợ đời nhầm tưởng ấy từng xuất gia
mưu sinh thay đổi thịt da
mới thanh xuân đó - cụ già nhăn nheo
mới bon bon bước chân đèo
đã tay níu sợi dây leo rũ mềm
một tôi - lúc nhớ lúc quên
chuyện ngày xưa cứ kẽ phên gió đùa
bồ lúa thì chuột nhắt khua
hủ mắm hết sạch cả dưa lẫn hành
hàng xóm cố tật đành hanh
hỏi tôi - rằng nhớ mái tranh đuôi cùn
dưới ảng nước mấy o trùn
nằm phơi bụng giũ sạch bùn - hiên ngang
một tôi - lạ đến ngỡ ngàng
ôm gốc cột đứng chàng ràng đợi em
rứa rồi - đêm thật là đêm
không sáng - không tỏ - mà thêm mờ mờ
saigoncity, 02. 2025
binhdiamoc