VIẾT TRẮNG
Viết tận tình lên
tường
Rơi tờ bích rớt xuống
Con chữ mù trong sương
Cuộc đời xin vay
mượn
Những gay cấn mặn nồng
Những hồi cung tẻ nhạt
Loan trượng nào sắc
không
Phối hôn và đồng nát
Bóng rêu bến đò cũ
Bay qua chưa nhạn trầm
Hòn đá ngậm phế tích
Một chuỗi trời âm âm
Nặn nọt chữ biên
thùy
Vách khựng ngăn đời mới
Một cuộc về lâm ly
Không còn người ngóng
đợi
Khi bóng chiếc mệt mỏi
Lau thưa trống cùng mùa
Từ sợi. và viên. thỏi
Bước lạnh lùng. bước qua
@19dec24.hxs
S Ư Ơ N G K H Ô N G
bàn tay như chiếc lá dâm
bụt thơm màu gió môi dầm
hạnh nguyên
rưới trăng
tướt một hương nguyền
xoan ca đầu ngõ chị em
đi
về
cái búng tay thật tràn
trề
chuỗi đeo ngày hạt tình
mê mê lần
gạ gẫm
hồn mỏi phiến
ngân
từ huy ngậm lạc
rên tần số. cung
nhát cắt bén như dao
hồng
bề gì sương đã tụ không
niềm người
[đừng]
đừng che mắt
con ngươi
chiếc dằm hổ thẹn nín
ngời vị lai
)(
@hxs.16dec24