Thứ Năm, 13 tháng 3, 2025

299 . NGUYỄN MAN NHIÊN - Trang Thơ Anh Vẽ như Yêu em, Đêm Trắng, Ngày Của Tôi Mùi Sơn Ướt



ANH VẼ NHƯ YÊU EM 
 
một tiếng sấm ngu si
khoe khoang độ tinh khiết của khe núi 
vô hạn là tự ngã bên trong
những siêu thực không cần hỏi 
 
anh vẽ như yêu em
đường dẫn vào trừu tượng
cô đơn là một lỗ đen 
cắn từng miếng nhỏ
 
con cú đêm mắt mở to
giống khung hình hóa thạch
bầy ngựa hoang chạy trốn sườn đồi
để lại một vết ố trên gió 
 
đứa con chưa sinh ra của nhà thơ
một màu đỏ nhờn rỉ nhựa
đây không phải là mặt trời
đây là máu và lửa
 
ĐÊM TRẮNG 
 
những đêm trắng lơ lửng thả bức màn
các dòng kín bọc trần bồ hóng
những tờ rơi đã nhạt màu
khói và mùn cưa trong sương ướt đẫm
 
bầu trời mở cỗ máy thời gian
những hạt giống nhăn nheo và ướt
những hồn ma từ cõi chết trong suốt
những cặn bã xào xạc nơi cổ họng 
 
ngọn lửa cháy từ bên trong
màu hoàng hôn trên gỉ loang bức họa
những đợt sóng cao lêu nghêu
sở hữu vẻ đẹp của sự phân rã
 
những bãi cát nóng bỏng giữa sa mạc không người
những hồ nước lạnh cóng và cô độc
những chấm đen thoáng qua bên đường mòn
ham muốn và xác thịt óng ánh giao phối 
 
màu trống rỗng, trở lại sự im lặng của đêm 
những mặt toan không có bình minh và bụi đỏ
tôi vẽ, như đức tin bị hút vào hư vô 
những gì đôi mắt em không thể ẩn chứa 
tôi sống, như thể đó là ngày cuối cùng
một mình trong thế giới này quá nhỏ
 
NGÀY CỦA TÔI MÙI SƠN ƯỚT 
 
tôi muốn ngủ một giấc mơ 
giữa đám mây bông màu hun khói
những ngọn đồi thấp phía tây
những chuyến tàu dường như vô tận
 
hằng ngày tôi thu thập những bức ảnh vượt thời gian
ở bãi rác của bóng tối
một con mèo lăn trong bùn
một đứa trẻ tóc xoăn nhìn qua cửa chớp
 
thành phố kỳ lạ của các tiêu chuẩn bệnh quáng gà 
tóc phù phiếm thung lũng 
vị chua của lời nói dối đầu tiên trong ngày
từ bệnh dại, côn trùng, nấm mốc
 
pha loãng bởi mùa thu
bức tranh của một người mơ mộng 
tự do là bà đỡ, với những cây cọ đủ màu
ngày của tôi mùi sơn ướt
 
giữa mưa ánh sáng được chôn cất 
tôi tìm thấy những giấc mơ cũ của mặt trăng
nghe giọng nói của màu sắc nhợt nhạt
chia sẻ nỗi đau của sự bất công mỗi giờ
tình yêu phai như bìa sau cuốn sách
 
giá mà bây giờ được chạy một mạch
về ôm cây chuối sau hè
những cơn mưa của ngày cá tháng tư
vỡ tan bong bóng nước