Chiều hôm ấy tôi rời bục giảng viên phấn buồn còn sót lại trong taygiây phút đó lòng tôi trĩu nặngvì mai đây tôi từ giã nơi này, Tôi ra đi mang theo nhiều kỷ niệmánh mắt các em, giọng nói bạn bèhương của núi rừng và hương của đấtđất và người đẹp như những bài thơ. Tôi sẽ nhớ, nhớ từng khuôn mặtnhững dãy bàn , dãy ghế, lối đi quentôi sẽ nhớ những hàng cây rợp máttiếng cười vui rộn rã lúc tan trường. Tôi nợ các em, nợ đồng nghiệp cũtôi nợ quê mình, nợ một dòng sôngân tình đó tôi xin giữ mãivà khắc ghi mãi mãi trong lòng. Chiều hôm ấy tôi rời bục giảngviên phấn buồn còn sót lại trong taygiây phút đó hình như tôi đã khócvì mai đây tôi xa mãi nơi này. PHẠM CAO HOÀNGVirginia, 2 tháng 4. 2025
Bấm vào đường dẫn dưới đây để nghe ca khúc
NGÀY TÔI RỜI BỤC GIẢNG
do Vĩnh Điện phổ nhạc với tiếng hát Ngọc Quy.
Chiều hôm ấy tôi rời bục giảng