c á
n h l
a n g ầ y
[ tặng Chân Nguyên ]
Rồi sợi dây rừng buông thương mỏng
nhược cánh lan gầy tím thụy dung
mùa nâu cánh áo sương tiều tuỵ
Giọt nước bay hơi nhỡ hẹn cùng
Ta về một cõi buồn như gió
từng hốc cây khô nỗi đợi người
trời đã muộn chìều lên khung dã
mở cửa cho đêm vào sóng đôi
Bóng in lên vách từng đơn chiếc
chập chùng tim bấc lụn mấy sầu
hương lan bỗng nhiếp thần khuynh diệp
tiết họa âm thuần run cánh đau
Thì ra mờ mịt thu cùng khắp
sen tịnh dưới hồ biếc heo may
men theo chuông hồng vin tiếng ngọc
hát giữa hư không một vạt gầy
)(
h o
à n g x u â n s ơ n
5.5.25