Hoàng Song Liêm là tên thật, sinh năm 1934 tại Hà Nội. Năm 1951 làm chủ bút tuần báo Chiếu Bóng tại Hà Nội. Năm 1954 di cư vào Nam và trở thành sĩ quan không quân trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Hiện nay ông định cư tại Virginia, Hoa Kỳ.
Tác phẩm đã xuất bản: Thơ Hoàng Song Liêm, Nghiêm Huy Giao (1952)/ Thơ Hoàng Song Liêm (2004, /Thơ tình Hoàng Song Liêm (2006).
Nhà thơ Hoàng Song Liêm
THƠ HOÀNG SONG LIÊM
XỨ LẠ
Ta vẫn làm dân xứ lạ
Ngẩn ngơ đất khách, quê người
Ôm trái tim sầu hóa đá
Bao giờ biết thuở nào nguôi?
Ta vẫn làm dân xứ lạ
Giữa trời – giữa đất bao la
Giạt cánh bèo trôi biển cả
Mịt mù thương nhớ bờ xa.
Ta vẫn làm dân xứ lạ
Cuối đời làm cánh rong xanh
Biển sâu bạc đầu sóng vỗ
Thân xô ghềnh đá tan tành.
Ta vẫn làm dân xứ lạ
Suốt đời làm kẻ tha hương
Gối chiếc đêm nằm trăn trở
Khôn nguôi nỗi nhớ dị thường.
Ta vẫn làm dân xứ lạ
Ngậm ngùi thân lại thương thân
Ta thấy ta ngồi hóa đá
Ngó quanh nào thấy mộ phần?
THU SANG ĐẤT KHÁCH
Chợt nghe tiếng ngỗng quê nào
Gió
se se lạnh, trời cao mây vần
Quanh
co mấy nẻo đường trần
Mù
sa biển Bắc trắng ngần mây Nam
Chiều
không, nắng muộn ngày tàn
Cây
khô lá rụng nghe vàng võ thu
Thuở
trời đất cũ âm u
Chân
quen nẻo thuộc nẻo đưa mộng hồn
Mai
này hoa tuyết vào Đông
Một
thời gian đợi, một không gian chờ.
VỀ THĂM
Từ
xứ lạ ta về
Thăm người xưa cảnh cũ
Dòng đời như cơn lũ
Cuốn mãi đời ta đi…
Có
những con đường trên khắp nẻo quê hương
Vẫn đong đầy kỷ niệm
Của một thoáng đời trai
Chí những toan dời non, lấp biển
Mùa từng mùa chinh chiến điêu linh.
Có
những con đường Sài Gòn rợp bóng cây xanh
Của những chiều hẹn hò
Tay đan tay còn vương mùi áo trận
Vai kề vai còn thơm áo học trò…
Có
những con đường Sài Gòn rợp lá me bay
Của những chiều cuối tuần
Trên những hè phố cũ
Tay trong tay người yêu bé nhỏ
Đầu đường góc phố tìm nhau…
Và
Sài Gòn có những đêm thâu
Đèn xanh, đèn đỏ
Bạn bè ta ở đây, ở đó
Tìm nhau trong cơn say
Chờ nhau trong quán nhạc
Bốn phương, tám hướng sum vầy…
Bấy
nhiêu năm xa cách đã bao ngày
Từ xứ lạ, ta về đây chốn cũ
Nhìn cho rõ mặt mày
Bạn xưa còn mấy đứa?
Ôi, tóc trắng đã như mây
Mộng đời thôi đã lỡ
Gọi một cơn say mong được cười nghiêng ngửa
Sao nước mắt ngươi đầy,
Sao nước mắt ta chan?
GẶP LẠI BẠN CŨ
Năm
mươi năm trước vẫn tao mày
Ngó
sững đầu nhau tóc trắng bay
Bá
cổ, ôm nhau cười ngặt nghẽo
Quê
người, đất khách gặp nhau đây.
Ôn
lại biết bao ngày tháng cũ
Tưởng
chừng đã vỡ lọt qua tay
Nào
hay vẫn ủ trong tiềm thức
Dẫu
mộng đời trai đã lạt phai.
Nhớ
thời bạch diện áo thư sinh
Nhớ
thuở hàn vi ước mộng lành
Nhớ
thuở mắt trong tình mới chớm
Ngẩn
ngơ mầu áo, áo ai xanh.
Tuổi
ngọc qua mau đầu điểm bạc
Biển
dâu,dâu biển biết bao lần
Quê
hương đã mấy mùa hoa gạo
Xứ
lạ còn nhau đây cố nhân!
TÌNH XƯA
Nghe như có tiếng chân bước vội
Có phải em về trên lối xưa?
Người em nhỏ mùa Thu Hà Nội
Bỗng hiện về từ một cõi thơ…
Từng tuổi dại một thời quá khứ
Nụ tình xanh anh hái trong mơ
Dáng
e lệ em về qua cửa
Môi
hồng đào mắt biếc đong đưa.
Thuỡ
thư sinh qua thời khói lửa
Người
chia xa tình chẳn chia xa
Giơ
tay hái một chum trái khổ
Lòng
bồi hồi xót tuổi xuân qua.
Anh
trở lại con đường thở nọ
(Ve
xôn xao phượng đỏ sân trường)
Dìu
nhau dưới mưa phùn phố cũ
Tóc
phai màu thương quá là thương.
HOÀNG SONG LIÊM