Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2025

426 . Chuyên đề "VIẾT BÊN DÒNG POTOMAC (1975-2025)" Kỳ 8 : HOÀNG XUÂN SƠN - Trương Hồng Sơn, một thực thể tình bạn.

Chân dung Hoàng Xuân Sơn - Tranh Trương Vũ

 

THẠCH MIÊN

(nhớ ngô vương toại)


đá
không phải ngọc
lóng lánh lóng lánh
hồi phục
mênh mang
cọ cứa ôi
không phải lên men
nước
ngờingời hồn vệt cắt
nám hồng
xù xì nham
mộc
dung hương cuộc mời
không mài giũa
đau đáu hân hoan lệ tủi mừng
mỏi mê cùng cực
đá đá
ôi đá
và ngọc
chẳng một thời lưu dấu biện vân

 

TRƯA XẾ CHIỀU

{thôi về. chú Diễm}


không. xin đóng lại đừng cho tôi coi danh bạ
ngày nắm tay nhau qua cửa tử
không. chỉ một mình tôi [mình tôi hớt hơ]
đi dọc chiều dài án treo vụ mùa thần ác
chiếc đinh lờ lững đóng khung
bầu trời lim. lỉm
ngực nói gì. tim nói gì
ôi bụng dạ co thắt mối buồn đại ngãi
chú Diễm ơi cô Đoan
Toại ơi Toại ơi Toại ơi
Toại mới buông xuôi tháng tư rồi
còn ai rập rình quạ ám
tôi sợ lắm tin không hay sóng dữ lùa
từng cơn
từng làm sao những con đường
làm sao
buổi chiều rất
chậm

 

ĐOẠN GHI CỦA ĐINH CƯỜNG GỬI NGÔ VƯƠNG TOẠI


Làm gì cho Ngô Vương Toại bây giờ
buồn quá những ngày này
đọc lá thư của Hoàng Xuân Sơn
nói vừa đi thăm Toại về Toại lâm trọng bệnh
thư của Trương Vũ nói lúc này
hãy cầu nguyện, cầu nguyện cho Toại
có phép lạ nào không
Toại còn muốn hát Toại còn muốn vẽ

Người bạn tôi yêu quý, nhiều người yêu quý
những ngày tôi mới đến Virginia
làm sao quên buổi chiều ở Sài Gòn Deli
Toại vẽ con ngựa trắng , năm Ngọ đón tôi
cùng bạn bè uống ly rượu mừng
cái quán ăn nhỏ của chị Lan và Toại
ở Alexandria sao mà ấm cúng dễ thương
( không phải chị Lan cho dĩa gỏi vịt
ngon tuyệt đem về mà khen )


Mới đó đã hơn hai mươi năm
người bạn quý của tôi bây giờ nằm bệnh, bệnh dữ lắm
khác với lần nằm bệnh
khi bị viên đạn của phe mặt trận giải phóng miền Nam
bắn vào bụng khi Toại lên giành micro
trong đêm nhạc Trịnh Công Sơn
ở đại học Văn Khoa, có Phạm Duy …
có tướng Nguyễn Cao Kỳ vào thăm Toại ở bệnh viện

Toại lẫm liệt, tài hoa
làm báo viết văn vẽ hát đều hay
Anh đến thăm em một chiều mưa
nhớ hoài giọng hát say đắm của Toại
Toại thích cây bút dạ đen như bút lông
vẽ bao nhiêu chân dung bạn bè
nhớ bốn ly rượu chát đỏ Toại vẽ
khi ngồi cùng Nguyễn Trung ở Sài gòn qua,
gặp lại anh Ngọc Dũng
nói cười thật đã ở chiếc bàn tròn nơi căn bếp nhà tôi
Toại còn vẽ nhiều phong cảnh màu dầu màu acrylic
phong cảnh xóm nhà mới ở Bristow
tờ Tự Do một thời còn ghi dấu bao nhiêu minh họa
bao nhiêu bài viết hay của Thạch Miên là Toại
Làm gì cho Ngô Vương Toại bây giờ
hỡi chị Hoà Bình, tôi biết chị và Ben cũng quý Toại lắm
như anh chị Hồng Hà Thuý Diệm luôn cạnh kề Toại và chị Lan
như Đặng Đình Khiết như Trương Hồng Sơn
như Nguyễn Thế Toàn và chiếc bàn dài bạn bè hay ngồi
ở phở Xe Lửa, khi nào chúng tôi cũng hỏi Toại có ghé không
Cầu nguyện cho Toại, Toại rất yêu Mẹ, Toại rất yêu Chúa
Tôi vẫn đi bộ về phía mặt trời lặn
sao chiều nay màu trời xanh trong
trời xanh trên mái nhà thờ
với lời nguyện cầu
người bạn tôi yêu quý, nhiều người yêu quý
hãy hồi sinh như mùa Xuân đang tới …

Virginia, 2 March 2012


MẤY BÀI NHỚ YÊNG VÕ ĐÌNH

(mai về núi ở cùng ta
                            chút lòng viên ngoại rót qua trường đình)
mai về


sương nắng còn không
hay buồn đã cháy khát lòng thu sơ
em ơi tình ở bụi bờ
có khi vực dậy từ thơ thẩn này
như cánh chuồn ngơ ngác bay
trăng thao ngậm chút hương gầy cổ nghi
hoàng hôn nằm vạ đương thì
trong cơn du mộng rù rì lão mai
đường thanh bữa nọ quên cài
hoa niên thiếu chợt nhòa phai đá vàng
 
mai về sông núi còn vang
tiếng còi sương đục lửa hàng binh reo
buông tay quỳ lụy qua đèo
giọng chim trời thảm kêu theo vực trầm
biển hồn dậy sóng căm căm
sầu che trắng hạt bãi lầm cát im


 
cuối tháng (5)
 
phên trời. cứa đau ngọn gió
rụng rơi một phiến huê tình
nét tinh văn, đường cọ thắm
dậy từ vàng thổ. đất linh
 
tháng 6 kình ngư ra biển
cuối tháng 5 sông lạnh trần
một chùm nho tung xác áo
phớt hồn. trưng nụ phong lan
 
ai vẽ. tiếng trưa gà gáy
đánh bứt dây tuột cánh diều
lượn chao qua triền núi lạ
rơi chìm xuống vực hoang liêu
 
rồi giữa đầm đùn sen nở
châu sa đỏ quạnh mắt hồ
thu ống tay hương kỳ bí
vạt dài bay tóc ngàn khô
 
dời đá nham xuống bờ thấp
loạn trận an bày hướng dương
đứng ngọ. đầu soi chệch bóng
sầu tư con cá lạc đường
 
tháng 6 cõng mùa lên núi
cuối tháng 5 gập xương trời
 
 
đấm
 
hạ xuống cuộc đời tăm tối. huyệt
mồ sâu. hay chốn đã ăn nằm?
ta chết đã muôn nghìn kiếp trước
phục sinh từ hộ niệm trầm luân
 
ta đã mất. ừ! ta đã đi
vòng tả tơi cánh áo đương thì
nón mê giày quỷ mù chân đất
dương tà còn đọng vết hồ nghi
 
ta đã nghe miệng rời nhân thế
não nề âm thoại của bầy dơi
hoàng hôn một buổi người nương náu
lệ đã thinh không đắm tuổi trời
 
ta đã đến hay ta đã về
nghĩa gì sông suối chẩy mù mê
chân qua khe lãnh buồn hiên nại
một mảnh trăng thơm chín rụng kề
 
dừng ở nơi này. thôi. ở lại
đóng hết tâm thất từ phía trái
giã từ niềm bí ẩn hoang sơ
thuở chưa biết làm người ngây dại
 
 
thạch xương bồ
 
liễu thơm hoài dặm lá sông
một trời đóa ngát nhủ lòng hoa sơ
nụ văn từ chớm không giờ
vang vang mùa rộ vàng tơ óng chiều
chiêm đài gá mộng hoàng kiêu
nét hân kẽ sớm mắt thiều quang xanh
đá chăm trùng mấy độ thành
lóng xương ẩn thạch in nhành đoạn ly
phần dương chấp chới tinh kỳ
tấm sen ngồi định huyền vi quyển ngàn
 
 
bốn chữ
 
vẽ một cụm mây
ngồi trong hộ sáng
kẻ một chân mày
hồng qua bỉ ngạn
hồn phơi ngọn cây
tình nồng nguyên đán
đậu xuống chân ngày
thư cưu bầu bạn
 
mớm mồi mớm mồi
đường tơ thủ thỉ
phúc nạn cùng vui
chiều đưa kinh kệ
xanh giấc ngủ vùi
nghìn thu chuyện kể
tiếng hồng chung rơi
 
nhạn về vô xứ
mây ngụ trong đời
buồn không tư lự
mây ngủ trên trời . . .
 
vẽ
 
(tặng chị Lai Hồng)
 
vẽ chừ. cong một đường mây
sóng tha thướt của sum vầy lụa tơ
em ngoan. một chị sen hồ
tịnh liên hai đóa
thơm tờ bạch y
bóng xanh. cửa ngọ đương thì
trắng non nõn
cánh từ bi
ngoại hình
vẽ. từ tâm nhẹ phong linh
khẽ đưa tiếng gió
vào tình thể vân
 
 
mai
 
chim chích chòe hót lảm nhảm một mình trên nhành mai
tội nghiệp thân nhược mai
tội nghiệp lâu đời gốc mai lão
tội nghiệp sân trước, đêm qua . . .
 
 
THÙ TẠC VỚI TRƯƠNG HỒNG SƠN


âm thức
 
(với vợ chồng Trương,
mấy ngày hè ngắn ở M)
 
thức viễn hoa lay trắng cửa
then hờ một chuyến đi xa
bụi phủ nguồn cơn thân ái
âm âm cành tiết độ.  nhòa
 
chiều nhọc lần qua khung trái
vai nương thân cánh phục tùng
buông thõng trần khúc mê dại
lửa điêu tàn phựt cõi chung
 
tiệc vui nào đứng lóng ngóng
đường dài qụy một say ngây
quờ quạng đêm gương vẫn giá
ở nhau còn rụng bữa đầy
 
 
như mai hương nguyền gẫy gập
áo mềm tưởng một dung thao
ngón tay sút gầy trang thiếp
nghìn âm thư vợi quyển nào.
 
hoàng xuân sơn
tháng chín chín bẩy
 
 
 dâu biển
(tặng Trương Vũ)
 
suy tư bỏ mặc dung hờ
cuộc tranh bày vẽ ngọn hơ lửa đầy
biển về mằn mặn hai vai
em nơi châu lục
tôi ngoài chân sương
muối đã ăn.  đậm.  thiên trường
thì đêm trắng mắt còn vương mật đồ
đố thai nằm duyên ở mô
mầu vin câu chữ duyệt tờ hoa râm
ôi linh xưa như trăng rằm
điểm lân thầm chú
vệt bầm ngây sơ
nghìn năm bụi nhớ lưng bờ
biển đâu còn lận sóng xô nghìn trùng
 
23 nov. 2017 

HOÀNG XUÂN SƠN