Tên thật Nguyễn Thị Mỹ, sinh quán Hải Dương. theo gia đình vào Nam, sống ở Ban Mê Thuột, sau đó chuyển về Sài Gòn. Sang Mỹ và định cư tại Virginia từ 1985 đến nay. Đã xuất bản: Ngày Vội (Tập thơ, 2018), Có Lúc Tôi Trở Về Phố Cũ (Tập thơ, 2024), Mưa Trên Hoa (Tập truyện, 2024).
THƠ LÊ MỸ HOÀN
EM VẪN HẸN ANH VỀ
Em vẫn hẹn anh về
Dù trăm năm đã trễ
Dù nắng hạ đổi mùa
Xuân không còn son trẻ
Dù biển khơi sóng rẽ
Tóc mai xẻ đôi màu
Thời gian vừa ru khẽ
Ngoảnh lại vẫn còn đau
Nếp da nhăn úa nhàu
Nguyệt cầm xưa ứa lệ
Bên kia bờ sông cũ
Dòng nước đã hằn sâu
Bông hoa vườn hoang phế
Hoàng lan khung trời xưa
Khuôn viên thầm lặng lẽ
Thế kỷ lặng lờ đưa
Nỗi buồn dâng đâu tá
Chim di lạc loài bay
Nhớ em sầu năm tháng
Sương tuyết bạc trời mây
Em vẫn hẹn anh về
Cánh chim trời sương mỏi
Dừng chân cội đào xưa
Bên thềm hoa nguyệt khuyết.
TÔI NỢ MÙA XUÂN
Tôi nợ hồng hoa một nụ hôn
Nợ trưa nắng gắt tựa dỗi hờn
Nợ ngày xưa ấy bên khung cửa
Nao nao một khoảng đời nhẹ êm
Tôi nợ tuổi xuân hồng đôi má
Nợ tim tôi một thuở có em
Nhịp đập như cùng chung âm điệu
Nợ mênh mang những nỗi êm đềm
Cung thương buổi nắng ngập sau hè
Tôi nợ em về một bước đi
Nợ màu áo lụa tung tăng ấy
Nợ trong tôi một mối tình si
Tôi nợ hồng hoa một nụ hôn
Nợ mùa Xuân đó mắt mi thương
Nợ niềm vui đó em mang lại
Môi em còn một nét xuân hoài.
CÓ LÚC TÔI TRỞ VỀ PHỐ CŨ
Có lúc tôi trở về phố cũ
Tôi đã nghe được tiếng buồn rơi
Nghiêng nghiêng từ mái hiên xưa nhỏ
Rớt xuống lòng tôi, lặng trước thềm
Có lúc tôi tìm được bước chân
Nhẹ nhàng bao những tiếng thân quen
Như chừng nhẹ lắm, xa xôi lắm
Mà tôi nghe sao những đắm chìm
Đôi khi nghe được những tiếng ru
Trong lòng tiếng võng nhẹ đu đưa
Nghe thời trẻ dại say sưa ngủ
Theo giấc mộng về tuổi bé thơ
Có lúc tôi trở về phố cũ
Có trận mưa rào đổ rất mau
Tiếng dạt dào rơi sao rất vội
Như ai vừa nói tiếng yêu đầu
Tôi nghe đâu đó lòng khôn tả
Những bước chân lưu lạc trên hè
Như ai đánh mất thời thơ ấu
Tìm về dưới hàng cây đan nhau
Tôi đã tìm được bước chân tôi
Đứng im lặng giữa chốn đông người
Tôi nghe được tiếng chân anh bước
Cùng tiếng lòng tôi trong gió sương.
TÓC THƠM MÙI CỎ DẠI
Anh chải làn tóc mây xưa
Tay anh mái tóc đã vừa vai em
Tóc nghiêng vai bóng ngày qua
Bao nhiêu sợi đã nhuốm hoa nắng chiều
Nỗi niềm trăn trở bao nhiêu
Để em giữ lại ít nhiều tuổi xanh
Còn bao lênh láng sợi tình
Mênh mang sóng vỗ mãi tìm bóng xưa
Anh chải làn tóc mây đưa
Cho em một chút kiêu sa thuở nào
Như đàn bướm hạ lao xao
Trên môi hè tới dập dìu buổi mai
Tóc em thơm mùi cỏ dại
Trên cánh đồng hoa cúc ngải đầy hương
Mùa thu cây đã nhuộm vàng
Tóc em anh chải hôn hoàng đầy vai.
MÙA THU NƠI ĐÂU
Lơ lửng bầu trời kia xanh mãi
Khung cửa lùa một cụm mây trôi
Sao chợt thấy lòng như rất lạ
Trước sân vừa chiếc lá thu rời
Hay ta chiếc lá vàng hôm ấy
Lỡ độ thu nào rớt chốn đây
Đôi lòng cũng lỡ câu hò hẹn
Vầng trăng thu xẻ đã bên trời
Hay ta chiếc lá vàng hôm ấy
Ngoài song đôi mái tóc còn xanh
Tháng Mười hoa cúc tay thơm ngát
Đặt lên môi mùa Thu ngất ngây
Hay ta chiếc lá vàng hôm ấy
Tiếng hạc ngàn thu gọi lối xưa
Heo may tóc trắng bên thềm vắng
Màu xanh cây lá chợt hong vàng
Mùa kia đã đổi từng câu hát
Xa đưa ty trúc tận quê nhà
Anh có nhớ chăng trời chuyển gió
Đâu tiếng tiêu hồn một cõi ta.
LÊ MỸ HOÀN