SÀI GỎN Ở LẠI
TA VỀ DƯỚI QUÊ
lên xe còn ngoái lại nhìn
Sài Gòn ở lại lung linh bóng dài
xa rồi tôi biết còn ai
chỉ xin em hứa mai này tìm nhau
lỡ cây lá đổi thay màu
lom khom ngồi dưới góc đau đáu chiều
ngóng buồn mây khói tan theo
oằn cong níu sợi dây diều đứt ngang
lao đao đừng quá vội vàng
thời gian dài,vắn nợ mang kiếp người
lâm râm đếm hạt mưa trời
đang mê ngủ đánh thức lời từ tâm
còn nhiêu ngày đủ năm tròn
đong đưa cánh võng ru mòn điệu quê
để dư chỗ trống quay về
gian nhà đủ ấm chở che cuối đời
sáng vừa nghe tiếng hót rơi
loài chim ấp ủ tình phơi nắng vàng
dậy mùa hoa trổ búp ngoan
cành xuân lay khẻ mơ màng giọt sương
Lê Hồng Thái (Mỹtho.11.12.2020)
KHUYA KHOẮT GỌI NHAU GIỮA ĐỜI.
1.bên đồi dạ lan
đâu rồi ngọt tiếng thơm môi
ẩn trong lá ngủ bên đồi dạ lan
nửa đêm thức giấc mơ màng
hồn đau phụ rẩy mơn man tình buồn
2.thả lơi gót trầm
cựa mình trầm lắng giọt chuông
hư không níu lại vô thường sẽ rơi
nôn nao nhặt tóc rối bời
phiêu du mây trắng thả lơi gót trầm
3.dốc nhớ
trong ngần hong lửa tình câm
yêu không dám nói đêm nằm gối đau
lên cao dốc phố thuở nào
xanh rêu đá khóc mưa ngâu lụy phiền
4.ủ giấc lên men
lạnh vừa ủ giấc lên men
đông vi vu rét say mềm rạ rơm
co chân ngựa hí tung bờm
khuất xanh dịu vợi mây chờm núi cao
5. gió vờn tóc bay
lộng khuya rắc giọt đàn bầu
soi trăng đáy nước tìm nhau mỏi mòn
đường về khúc khuỷa xa hơn
nương theo cánh hạc tóc vờn gió bay.
Lê Hồng Thái
THẢ BAY CHIẾC LÁ
LÊN TRỜI
1.
rỗng không túi bạc lẫn tình
trái tim đang ngủ bất thình lình đau
ầu ơ đưa võng ví dầu
vết thương rỉ máu mười đầu ngón tay
2.
thả bay chiếc lá lên trời
và tôi với chủ nhật ngồi trống không
đùn đưa đùn đẩy lên đồng
lắc lư cỏ ngậm ngùi trong tuổi già
3.
ở trong này nhớ ngoài kia
mãi chưa giáp mặt đã thề thốt yêu
sớm mai mong đợi tới chiều
tình reo lá hát vỗ đều tay thơm
4.
xé tờ lịch cũ rời tay
quên đi bỏ sót lại ngày hư hao
mưa trơn trượt ngả té nhào
níu chân tìm lại dốc đau tình người
5.
tay che mưa lạnh cúi đầu
tìm đâu ra trái tim nào thọ ơn
em khăn quàng cổ vo tròn
khuấy hồn ta ấm lại con đường tình
6.
tiếng con quốc gọi khẻ khàng
bạn tình xưa khuất xa ngàn biệt tăm
tắt ngang qua ngõ mưa dầm
bờ tre,khóm trúc oằn lưng cõng chiều
7.
ru đời bởn cợt tình đau
để tro bụi lấm tấm màu hoàng hôn
ngậm ngùi tượng đá sườn non
ngồi chong mắt đợi héo mòn khuyết trăng
8.
chiều về nhạt nắng vàng phai
ngóng con chim vịt kêu ngoài mé sông
em chưa về kịp nước ròng
nghe đau đáu nỗi chờ mong ngút ngàn
9.
đau con dế gẫy một càng
tiếng kêu xé rách nát màn nhung khuya
thương con mắt gió đầm đìa
thổi hàng nến tắt em lìa xa tôi.
10.
đêm nằm ngủ phút giây thôi
giật mình thức dọn chỗ ngồi làm thơ
mỏi mê,sướt mướt,dật dờ
như ai đó lén bỏ bùa tương tư
L ê H ồ n g T h á i
(Mỹ Tho.mưa 18.10.2020)