92 . THANH TRẮC NGUYỄN VĂN Thơ Xuân Đêm
THƠ XUÂN ĐÊM
Hình như đông qua cửa…
Lạnh tím màu hoàng hôn
Cánh chim nào bay vội
Tiếng kêu như không hồn.
Hình như ai qua cửa…
Hái thả chùm sao khuya
Màn đêm vừa rụng vỡ
Giọt nhớ nhung xa lìa.
Hình như em qua cửa…
Hát vọng khúc tình ca
Trăm năm rồi cũng gặp
Một tình yêu không xa…
Hình như mưa qua cửa…
Rải lạnh dòng sông trăng
Con thuyền không bến đỗ
Chở nụ cười giá băng.
Hình như ta qua cửa…
Dần khuất vào mù sương
Ra đi tìm hạnh phúc
Mang nỗi đau vô thường.
Hình như xuân qua cửa…
Vẫy gọi ngày nắng lên
Địa đàng rồi sẽ nở
Những thảm hồng mông mênh.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
XUÂN HÀ NỘI
Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa
xôi.
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ
Tây
Mây pha màu khói, khói pha
mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô
gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây
hây.
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái
nhà.
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh
gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
CUỐI NĂM THĂM TRƯỜNG CŨ
Em vẫn thế
Nụ cười em vẫn thế
Tà áo hương bay màu cúc thu
vàng
Mùa đông đã ngủ trên đồi cỏ
biếc
Cơn gió lạnh nào qua phố
lang thang?
Xin dừng lại bước chân hoài
niệm
Một lớp học xưa
Một cô giáo dịu dàng
Dòng phấn mới vẫn chào bài học
mới
Lời giảng đầu ngày vỗ cánh
những ước mơ.
Lá bàng đang hát
Hay ta chợt hát
Sợi tóc vừa rơi sao bạc trắng
nỗi niềm?
Thời gian đừng vội kẻo ta
nông nỗi
Đá cô đơn buồn chỉ lăn lóc
rong rêu.
Em vẫn thế
Nụ cười em vẫn thế
Đàn sẻ vụt bay, ríu rít cuối
sân trường
Nắng lấp lánh
Giọt sương màu hạt ngọc
Xuân đã về chỉ cách một
nhành mai...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
XUÂN ĐẾN
Cô giáo Mai
Áo dài vàng lên lớp
Kìa mùa xuân bỗng đến bất ngờ!
Bài giảng mới nồng nàn hương
nắng mới
Vọng tiếng đàn Kiều lấp lánh
sáng trang thơ.
Mùa xuân đến
Trên bờ đê đá lở
Có đôi cánh diều thả lại ước
mơ xưa
Họ dắt nhau đi dưới vườn cây
lá rợp
Quả ngọt đầu mùa đợi hái cứ
đung đưa.
Mùa xuân đến
Trên từng viên sỏi nhỏ
Có bước chim câu ngơ ngác đợi
chân người
Em mang cả tuổi xuân hồng
lên phố
Vỡ tiếng cười rộn rã tuổi
đôi mươi.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
HÁT GHẸO PHÚ THỌ ĐẦU XUÂN
Lý lơi đêm hội mùng mười
Rao câu hát ghẹo tìm người hữu
duyên.
Nam Cường hát ghẹo Thanh
Uyên
Lời quen hát ghẹo lời nguyền
trăm năm.
Sợi đay hát ghẹo tơ tằm
Quạt mo hát ghẹo quạt trầm
hương bay.
Cỏ lác hát ghẹo cỏ may
Sương đêm hát ghẹo nắng ngày
hồng tươi.
Chuột con hát ghẹo mèo lười
Khoai lang hát ghẹo chọc cười
khoai môn.
Cây giáo hát ghẹo cây côn
Quẻ càn hát ghẹo quẻ khôn
méo tròn.
Yếm đào hát ghẹo eo thon
Tóc mai hát ghẹo cỏn con
lông mày.
Trầu nồng hát ghẹo rượu cay
Trống cơm hát ghẹo một bầy
nhện tơ.
Quan họ hát ghẹo nhà thơ
Con thuyền hát ghẹo bến chờ
cỏ lau.
Giữa đêm giọng hát vút cao
Lặng nghe hát ghẹo trăng sao
cũng cười...
Thanh Trắc Nguyễn Văn