90 . KHÊ KINH KHA / THỤY SƠN Thơ hai tác giả
KHÊ KINH KHA
MÙA XUÂN KHÔNG EM
không có em mùa Xuân buồn tức tùi
phố ngậm ngùi vì vắng bước chân em
nụ mai vàng tủi hờn không buồn nở
hay lòng anh khép kín vì không em?
không có em mùa Xuân cô đơn lắm
mưa đầy trời hay nước mắt trong anh
hoa Cúc khô hay hồn anh đang úa
mấy Xuân rồi mình xa cách đây em?
không có em mùa Xuân chỉ một mình
em bây giờ có còn nhớ đến anh
em bây giờ có ngồi bên song cửa
mà gọi tên anh suốt cả đêm?
không có em mùa Xuân tội nghiệp qúa
gío lạnh đấy trong ngưởng hồn tôi đây
em yêu hỡi Xuân này em có tủi
có bao giờ em khóc vì xa tôi?
không có em mùa Xuân như muốn khóc
núi sông hờn năm tháng cũng sầu thương
anh âm thầm nhặt từng cánh mai úa
Ép vào môi để nhớ hương em nồng
Không có em mùa Xuân thêm lặng lẽ
lặng lẽ riêng anh với nỗi nhớ đầy
trời hỡi từ nay mai vàng không nở
đời quạnh hiu vì tình vẫn ngàn khơi
KHÊ KINH KHA
(Michigan1972)
Cháy - Tranh của DUYÊN
THỤY SƠN
TIẾNG THỞ CỦA TÀN TRO
(Trận cháy rừng từ California)
Rừng gục ngã trong tận cùng đau đớn
Mạch đất khô khóc đôi mắt đỏ ngầu.
Ngàn tiếng nấc em có nghe trong gió
Thân cây già bật rễ kể nỗi đau.
Lửa nhảy múa như bóng ma thiên cổ
Nuốt chửng bầu trời. đốt cạn ánh sao
Bầy thú hoang vẫy vùng trong vô vọng
Chạy tìm giấc xanh trong hơi thở tàn tro
Bầu khí quyển. Vòm hố sâu không nước
Tiếng rừng thiêng khắc khoải gọi nghìn sau
Mặt đất nứt phun lên mầm tuyệt vọng
Tro bụi mờ. Rừng đã chết trăm năm
Những linh hồn đi qua buồn hóa thạch
Thức mây đen che khuất cả thiên hà
Bóng con người nép mình sau khung cửa
Bỏ non xanh chạy tìm kiếm mưa nguồn
Rừng lửa đỏ. đã bao giờ em thấy
Trong nụ cười có nước mắt theo sau
Người chạy đi giấc mơ còn níu lại
Ôi!
Cuộc đời là những mảnh ghép phù vân…
THỤY SƠN