YÊU DẤU
Ta chạm chân lên ngày tháng cũ
Những mùa hoa ký ức rộn ràng
Những dấu yêu mịt mờ hương rũ
Ta trở về để nhớ miên man
Ta mộng gì dưới ngàn lá cỏ
Mùa đông gầy thao thức hàng cây
Ta sẽ khóc khi trời mưa nhỏ
Nhớ lá thư tình e ấp trao tay
Đường hoa nắng ngập ngừng chân bước
Biết ngày sau có nhớ ngày nay
Ta sẽ khóc như thời mít ướt
Để một người vỗ nhẹ bờ vai...
Âu Thị Phục An
TỰ TRÀO
Để cư trú trên một miếng đất đen
Phải cúi xuống né ánh mặt trời
Thứ chủ quyền khống không giấy phép
Là một mầm sống ngót nghét sự tồn
Cái cách tồn tại mỏng manh như giấy
Thứ thịt da nuôi bằng gạo mục
Ăn rau khô và ngủ kiểu ác mộng
Một lũ cừu phờ phạc cõi tồn sinh
Một chút bao la trên mây trời
Một thoáng quên cho đời bớt nhọc
Lũ gái điên cuồng phơi trò...sang chảnh
Mọc mãi trò điên ngu hết trăm năm
Chủ nghĩa mất tiêu trong lòng dân đen
Cơm áo quơ quào lũ người mãi khóc
Bàn chân chai cứng đạp trên phù du
Những con khỉ nhảy trên sân khấu ...tù.
Mùa mưa bão
Âu Thị Phục An.